Trần thuật trong Sững sờ và run rẩy của Amélie Nothomb
Tóm tắt Trần thuật trong Sững sờ và run rẩy của Amélie Nothomb: ... là lời của “tôi” kể chuyện. Lúc này, cả “tôi” kể chuyện và cái “tôi” trải nghiệm mang tính chất song hành trong các tình huống, chi tiết của câu chuyện. Thông qua những gì được kể lại, có thể thấy rằng: cái “tôi” kể chuyện góp phần làm phong phú và đa dạng hơn cho cái “tôi” trải nghiệm của ..., chúng tôi nhận thấy những đoạn bình luận này không nhiều, xuất hiện nhiều và liền mạch nhất từ trang 82 đến trang 91. Trong khuôn khổ khoảng mười trang truyện này vẫn thấy thấp thoáng ngôi kể xưng “tôi” nhưng nếu xét một cách kĩ lưỡng thì đó chính là giọng điệu của tác giả, một giọng khách...lên là một lần chúng tôi thấy Amélie trở nên càng lạc lõng và cô đơn hơn. Điều này khiến Amélie thấy “ngạt thở” và nhiều lúc cô muốn thoát khỏi không gian ấy để tìm cho mình một không gian tự do riêng, nơi cô được tự do hành động, làm chủ không gian (và đôi khi cô muốn biến mình thành kẻ điên ...
File đính kèm:
- 02050000916.pdf