Kịch bản và kịch bản truyền hình

Tóm tắt Kịch bản và kịch bản truyền hình: ...t hoàn thiện nhất, gần gũi nhất đối với con tim chúng ta, bởi BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 68 vì nó truyền đạt những ước mơ và việc làm của con người một cách chính xác và toàn diện hơn cả. Xcriabia lại mơ ước về một nền “nghệ thuật vạn năng, kết hợp được cả âm nhạc, hội hoạ, thi c...nười. BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 74 - Phim tài liệu: Xông thẳng vào những vấn đề thiết thân nhất của cuộc sống, tìm ra chủ đề và hình tượng ở đó. Qua việc ghi lại hình ảnh người thực việc thực, tác giả nâng lên tầm khái quát hoá bằng hình tượng, phát hiện bản chất có ý nghĩa t...ơn thuần. Và bài báo hoàn thành, dẫu sao công việc cũng đơn giản. Làm một chương trình truyền hình, cho dù là một bản tin ngắn cũng đều phải qua các khâu: xác định đề tài, chủ đề, phác thảo nội dung, lựa chọn cách để quay sao cho thich hợp với nội dung đó,... khâu cuối cùng là sắp xếp ghép n...

pdf30 trang | Chia sẻ: havih72 | Lượt xem: 229 | Lượt tải: 0download
Nội dung tài liệu Kịch bản và kịch bản truyền hình, để tải tài liệu về máy bạn click vào nút DOWNLOAD ở trên
nh gần như đồng nhất và kế thừa ngôn ngữ 
tạo hình điện ảnh. Lịch sử loài người là lịch sử của kế thừa. Điện ảnh ra đời là 
sự kế thừa của nhiếp ảnh, sân khấu, văn học, điêu khắc, hội hoạ, âm nhạc, còn 
truyền hình là sự kế thừa từ điện ảnh và báo chí. Như vậy truyền hình, một tờ 
báo hình, dùng phương tiện ngôn ngữ hình ảnh và âm thanh để chuyển tải thông 
tin. 
Mỗi một phương tiện truyền thông đều có một thế mạnh nhất định, nó bổ 
sung hỗ trợ cho nhau trong sự nghiệp chung. Tuy nhiên trong ba loại báo noi, 
báo viết, báo hình thì loại báo hình có thể hơn hẳn so với hai loại kia. Bởi ngoài 
việc bình luận, giải thích các hiện tượng, sự việc, hoặc một vấn đề nào đó 
truyền hình còn có hình ảnh sống động giúp người xem chứng kiến các sự kiện 
đang diễn ra. Ví dụ như đoạn phim cảnh tai nạn giao thông, xác người mặt nát 
bên vũng máu với chiếc xe máy bẹp dúm dưới gầm một chiếc xe ôtô, nhà làm 
phim truyền hình đã quay ngay thực tế đang diễn ra tạo ra được những hình ảnh 
đặc biệt nhất, tiêu biểu nhất nhằm làm rõ chủ đề của phim để người xem hiểu 
được ý nghĩa của người định truyền đạt tới họ. Hay những cảnh đi lại mất trật tự 
trên đường, vỉa hè trở thành vị trí thuận lợi để buôn bán, kinh doanh, họp chợ 
làm ách tắc giao thông nghiêm trọng. Những hình ảnh sống động đó, phần nào 
khiến cho người xem ý thức được tình trạng mất trật tự giao thông ở nước ta 
hiên như thế nào. Đây cũng chính là ưu điểm của truyền hình mà các loại hình 
báo chí khác không có được. 
Hình ảnh phát sóng của truyền hình còn có khả năng vươn tới những 
vùng xa xôi khác nhau trong mọi miền của cả nước một cách nhanh chóng. Nhờ 
đó, mọi người dân dù ở đâu cũng có thể nhanh chóng biết được được những sự 
việc ở rất xa một cách tường tận. Đây là thế mạnh nữa của loại hình báo hình so 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 80
với các thể loại khác.Ưu thế về âm thanh, hình ảnh, phản ánh cuộc sống một 
cách chân thật nhất đó cũng cho ta thấy quá trình làm ra một sản phẩm truyền 
hình khá phức tạp và kỳ công. 
6.2. Vai trò và đặc điểm của kịch bản truyền hình 
Một phóng viên báo viết đi đến cơ sở, thu thập tin tức, viết tin bài. Hoạt 
động sáng tác của nhà báo mang tính chất cá nhân. Họ viết những gì mình thu 
nhận được ra giấy bằng phương tiện ngôn ngữ chữ viết đơn thuần. Và bài báo 
hoàn thành, dẫu sao công việc cũng đơn giản. 
Làm một chương trình truyền hình, cho dù là một bản tin ngắn cũng đều 
phải qua các khâu: xác định đề tài, chủ đề, phác thảo nội dung, lựa chọn cách để 
quay sao cho thich hợp với nội dung đó,... khâu cuối cùng là sắp xếp ghép nối 
các cảnh thành những câu bình, nối tiếp nhau lôgic. Dựa trên ý nghĩa đề tài của 
các cảnh, để viết lời bình. 
Bất kỳ một tác phẩm truyền hình nào cũng là sản phẩm mang tính tập thể 
cao, là kết quả đóng góp củ các thành viên: quay phim, biên tập, đạo diễn, dựng 
phim. 
Vậy làm thế nào để có sự thống nhất giữa các khâu và tập thể tác giả đó? 
Về mặt này, truyền hình đã học tập điện ảnh: kịch bản truyền hình. 
Một kịch bản có thể xem như xương sống của một sản phẩm truyền hình. 
Mỗi thể loại của truyền hình lại có những kịch bản mang đặc trưng tính chất 
riêng, phù hợp với thể loại đó. Chúng tôi xin bàn kỹ hơn về vấn đề này trong 
chương sau. 
Kịch bản báo chí truyền hình mang tính dự kiến, dự báo, chứ không phải 
ở dạng ổn định. Bởi vì phần lớn các chi tiết trong kịch bản đều là những dự kiến 
của phóng viên về những cái sắp xảy ra trong một tương lai gần. Mặt khác nó 
không được phép hư cấu, vì vậy nó luôn dựa trên cơ sở người thật việc thật. 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 81
Kịch bản truyền hình bao giờ cũng dự kiến được những nét chung nhất 
của vấn đề mà nó đề cập. Các sự kiện, vấn đề, đặc biệt là những chi tiết của các 
sự kiện,vấn đề mà truyền hình đề cập thường hay thay đổi. Thông thường cho 
đến lúc dựng được một chương trình hay tác phẩm truyền hình thì bản thân 
chương trình và tác phẩm đó có khác nhiều so với kịch bản lúc ban đầu. Vì thế 
mà có nhiều kịch bản chỉ hoàn chỉnh sau khi đưa vào giai đoạn hậu kỳ. 
 Kịch bản báo chí truyền hình được xây dựng trên cơ sở các sự kiện có 
thật và nghệ thuật “ráp nối” các sự kiện bằng tư duy logic của tác giả. Nó 
thường được thể hiện dưới dạng: vừa là kịch bản văn học vừa là kịch bản đạo 
diễn, trong kịch bản toát lên toàn bộ nội dung của tác phẩm và biện pháp thể 
hiện tác phẩm. Kịch bản truyền hình được sử dụng tất cả các thủ pháp nghệ 
thuật điện ảnh để thể hiện tác phẩm, nhưng chất liệu của nó là những sự kiện, 
con người...có thật không được hư cấu. Hơn nữa, nó được viết ra ở dạng đề 
cương và sử dụng trong phạm vi hẹp nên nó không được dùng để thưởng thức 
như một tác phẩm kịch bản điện ảnh hay văn học nói chung. 
 Kịch bản, ngoài những tác dụng là “kim chỉ nam” cho hoạt động của 
phóng viên và quay phim, là “linh hồn” cho tập thể làm phim, giúp cho tác 
phẩm có chủ đề tư tưởng, đối tượng phục vụ, cách thể hiện tác phẩm rõ ràng 
rành mạch,...kịch bản còn là căn cứ để phóng viên thu thập tài liệu, sử dụng có 
hiệu quả tiếng động hiện trường, chọn âm nhạc phù hợp với nội dung tư tưởng, 
tác phẩm...bởi vì xem kịch bản người phóng viên biết mình cần thu thập tài liệu 
gì, phỏng vấn ai, câu hỏi như thế nào?... Hơn nữa, kịch bản còn chỉ cho ta thấy 
cảnh nào, chi tiết nào của sự kiện là chính và hình ảnh nào, chi tiết nào là phụ 
để từ đó xác định số cảnh cần quay và sắp xếp các sự kiện theo logic nhất định 
(nếu là kịch bản chi tiết), qua kịch bản người quay phim còn có thể biết quay 
cảnh nào, góc độ nào có hiệu quả cao... Nhờ có kịch bản mà toàn bộ tư liệu và 
hình ảnh quay về, phóng viên đều có thể sử dụng vào các tác phẩm và đủ thể 
hiện toàn bộ nội dung mà tác phẩm muốn trình bày. 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 82
 Xây dựng kịch bản là công việc đầu tiên sau khi xác định đề tài, chủ đề. 
Việc xây dựng kịch bản chính là sự xác định và thống nhất hành động đối với 
những việc cần làm của thành viên nói trên thông qua các bước quay, dựng và 
viết lời bình. Đấy là kịch bản của một tác phẩm truyền hình. 
 Đối với cả một buổi truyền hình thì sao? Việc sắp xếp các chương trình 
truyền hình, chương trình nọ lại tiếp nối chương trình kia một cách logic, và sử 
dụng hình hiệu của các chương trình như thế nào, cần có một kịch bản không. 
Theo chúng tôi, chắc chắn phải có kịch bản. Nhưng chức năng kịch bản này 
không phải là sự thống nhất giữa các khâu và tập thể làm phim mà là sự thống 
nhất giữa các chương trình truyền hình nhỏ (bông hoa nhỏ, thời sự, chuyên đề, 
quảng cáo thời tiết) để tạo nên một tổng thể chương trình lớn của một tờ báo 
hình với đúng nghĩa của nó. 
Như vậy thể hiện bằng ngôn ngữ âm thanh, hình ảnh, truyền hình thực sự 
mở rộng phạm vi của mình: không chỉ thông tin thời sự, chính trị, truyền hình 
đã sang cả khu vực sân khấu và điện ảnh, những vở kịch, sân khấu cổ truyền 
hay bộ phim. Giờ đây muốn xem, người ta không cần phải ra rạp xinê hay nhà 
hát để thưởng thức. Màn ảnh nhỏ đã đáp ứng được nhu cầu này, nó thực sự là 
người bạn thân thiết trong gia đình và đó là sự kỳ diệu và uyển chuyển của 
truyền hình. 
 Một chương trình truyền hình là tổng hợp của nhiều thể loại báo chí và 
loại hình nghệ thuật khác nhau (sân khấu, điện ảnh) nên kịch bản các thể loại 
này cũng hết sức đa dạng. Tuy nhiên, truyền hình trước hết là một loại báo hình, 
nó mang các đặc tính của báo chí. Do đó vấn đề kịch bản truyền hình, chúng tôi 
sẽ giới thiệu chi tiết trên phương diện kịch bản của các thể loại báo chí như tin 
truyền hình, phóng sự, bình luận, phỏng vấn...trong chương II. 
 Đối với báo viết và phát thanh công việc chuẩn bị kịch bản đã là quan 
trọng, nhưng trong truyền hình thì kịch bản là cần thiết không thể thiếu được. 
Bởi vì, ngôn ngữ của báo viết là dùng chữ viết để thể hiện (đôi khi còn dùng 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 83
ảnh để minh hoạ), phát thanh thì dùng ngôn ngữ âm thanh để tác động vào thính 
giác người nghe, nên khi đi thực tế phóng viên báo viết và phát thanh chủ động 
hơn trong việc thu thập tài liệu và tiếp xúc đối tượng mà tác phẩm đề cập, hơn 
nữa phương tiện kỹ thuật dùng trong quá trình làm tác phẩm gọn nhẹ và đơn 
giản hơn. Còn trong truyền hình, do đặc trưng của ngôn ngữ truyền hình là 
nghe- nhìn, nó không những chỉ thể hiện bằng lời bình, âm nhạc, tiếng động 
hiện trường mà còn có cả hình ảnh. Đối với truyền hình, hình ảnh là yếu tố tác 
động mạnh nhất tới người xem (60% nhìn và 30% nghe). Vì vậy khi đi thực tế 
ngoài việc thu thập, khai thác tài liệu như báo viết, phát thanh, người phóng 
viên truyền hình còn phải ghi được những hình ảnh về các sự kiện, vấn đề diễn 
ra trong thực tế. Nếu không có sự chuẩn bị kịch bản thì làm sao phóng viên có 
thể chủ động htực hiện được tác phẩm trong lúc hàng trăm chi tiết của cuộc 
sống liên tục tác động vào nhãn quan, giác quan của phóng viên; không có kịch 
bản làm sao người quay phim có thể hiểu được ý đồ phóng viên và nội dung tác 
phẩm cần thể hiện để mà chọn lọc ghi lại những hình ảnh có giá trị, mang đầy 
nội dung và ý nghĩa. Hơn nữa, một tác phẩm truyền hình không phải là sản 
phẩm riêng biệt của người phóng viên như trên báo viết và phát thanh mà nó chỉ 
là sản phẩm của cả một tập thể gồm: phóng viên, quay phim, ánh sáng, kỹ thuật, 
lái xe... Vì vậy kịch bản ngoài tác dụng cho phóng viên quay phim còn là 
“phương tiện” giúp cho nhóm làm phim hiểu được nội dung, hình thức tác 
phẩm và nhìn vào kịch bản tự mỗi thành viên còn có thể biết công việc của bản 
thân mình. Nhờ có kịch bản tập thể làm phim thực hiện công việc nhịp nhàng 
ăn ý, và góp phần làm giảm bớt sự tốn kém vật chất cho đoàn làm phim. 
 Khác với kịch bản sân khấu, kịch bản truyền hình thường chỉ sử dụng 
một lần giống như kịch bản phim. Bởi vì kịch bản trong truyền hình và kịch bản 
điện ảnh sau khi dàn dựng thành một tác phẩm hoàn chỉnh có thể phát sóng 
hoặc chiếu phim được coi như kịch bản đã hoàn thành “nhiệm vụ”. Muốn xem 
lại tác phẩm người ta chỉ việc đem phát sóng hoặc chiếu lại tác phẩm đã được 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 84
dàn dựng và sử dụng lần trước chứ hiếm khi mang kịch bản đó được dàn dựng 
lại. Nói một cách khác, sau khi kịch bản truyền hình hoặc phim truyện được sử 
dụng, người ta đã có một “thành phẩm” hoàn chỉnh và muốn xem lại người ta 
đem “thành phẩm” đó ra phát sóng và chiếu lại. Còn một kịch bản sân khấu thì 
được nhiều đoàn sân khấu dàn dựng và biểu diễn, đồng thời sau buổi biểu diễn 
thì “thành quả” chỉ còn lại ở tâm trí những người xem vở diễn, muốn trình diễn 
cho những khán giả xem thì lại dùng kịch bản đó dàn dựng từ đầu. Nói cách 
khác mỗi lần biểu diễn là một lần các nghệ sỹ sân khấu lại sử dụng kịch bản 
một lần và một kịch bản sân khấu có thể được lưu truyền từ thời đại này qua 
thời đại khác. Ví dụ như các vở bi, hài kịch của Sừchxpia. 
6.3, Phóng viên biên tập tác phẩm truyền hình 
 Phóng viên biên tập là người chịu trách nhiệm chính, đảm nhận những 
công việc quan trọng, nặng nề trong quá trình sáng tạo tác phẩm báo chí truyền 
hình. Trong hàng loạt công việc người biên tập phải làm, việc quan trọng đầu 
tiên là viết kịch bản hay làm đề cương cho tác phẩm. Dù là kịch bản hay đề 
cương thì cũng phải xác định rõ đề tài tư tưởng, chủ đề cho tác phẩm. 
 John Hohenberg, một tác giả người Mỹ đã viết: 
 “Người nào viết cho truyền hình cũng phải biết kết hợp sự khéo léo và 
trí sáng suốt của nhà soạn kịch, của người viết truyện cho điện ảnh và của ký 
giả thực nghiệm” 
6.4, Một số khác biệt giữa truyền hình và điện ảnh 
 Tuy truyền hình được thừa hưởng nhiều điểm mạnh của nền nghệ thuật 
thứ bẩy đặc biệt là về kỹ thuật Montage, cỡ cảnh, góc độ máy... nhưng truyền 
hình cũng có những nét riêng phân biệt để có bản sắc đặc thù của mình về mục 
đích và kỹ thuật quay dựng hình ảnh. 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 85
 Về mặt hình thức, truyền hình và điện ảnh có cùng một phương thức 
truyền thông: Ngôn ngữ hình ảnh và âm thanh nhưng về bản chất, truyền hình 
điện ảnh là hai lĩnh vực khác nhau, do đó nội dung, mục đích đối tượng tác 
động, vai trò của hình ảnh và âm thanh giữa chúng cũng có những điểm khác 
biệt. 
 Cũng như bất kỳ một loại hình báo chí nào khác, truyền hình có chức 
năng chủ yếu là thông tin thời sự và xác thực về mọi sự kiện diễn biến xảy ra 
hàng ngày trong cuộc sống tới đông đảo quần chúng. Tính phổ cập là điều 
không thể thiếu được trong thông tin báo chí. Đối tượng phản ánh của truyền 
hình là bản thân sự phát triển của cuộc sống, là cuộc sống như chính nó có trên 
thực tế thông qua việc thể hiện những sự kiện hiện tượng, con người có thực, 
những vấn đề hết sức lớn lao, quan trọng được mọi người quan tâm. 
 Trong khi đó, điện ảnh lại là một loại hình nghệ thuật thường phản ánh 
cuộc sống thông qua những hình tượng nghệ thuật qua sự đề xuất và cảm xúc 
thẩm mỹ với khả năng hư cấu không hạn định. Nhiều thủ pháp điện ảnh ra đời 
nhằm phục vụ cho yêu cầu tái tạo một cách thẩm mỹ cuộc sống ở mọi khía 
cạnh, mọi ngóc ngách, ở dạng thái biểu hiện của hiện thực cuộc sống. 
Ở điện ảnh, người xem thưởng thức tác phẩm nghệ thuật nắm được thông 
tin, ý đồ của đạo diễn thông qua câu chuyện kể trên màn ảnh người xem nhiều 
khi có cảm giác đứng cạnh sự kiện đang xảy ra khi người quay phim sử dụng 
góc độ chủ quan, nhưng giữa họ với nhân vật vẫn có một khoảng cách. Nhân 
vật trong phim không bao giờ nhìn vào khán giả (có thể nhìn vào ống kính quay 
phim, nhưng là vào đối tượng được chiếu lên những cảnh sau đó) với mục 
đích tái tạo cuộc sống ở mức độ cao nhất có thể được để khán giả không có cảm 
tưởng đó là phim, mà là cuộc sống. Khi xem một bộ phim, khán giả có thể bị 
say mê, cuốn hút vào cốt truyện, vào những tình tiết và những mối quan hệ, 
những mâu thuẫn phức tạp. Họ dường như sống một cuộc sống khác, cuộc sống 
của những nhân vật trong phim, họ có thể yêu nhân vật này, ghét nhân vật kia 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 86
Điện ảnh thuyết phục con người bằng tình cảm. Qua con đường tình cảm, điện 
ảnh thể hiện chức năng thẩm mỹ, chức năng giáo dục và chức năng giải trí của 
mình. 
Truyền hình thì sao? Một tác phẩm truyền hình đến với công chúng là sự 
kể lại, tường thuật bằng hình ảnh và âm thanh những gì tác giả đã chứng kiến, 
cho nên phải có đối tượng để kể, đó là người xem. Cái mà người xem quan tâm 
không phải là cốt truyện hư cấu cùng với sự diễn xuất của người diễn viên trong 
điện ảnh, mà là những sự kiện, hiện tượng có thật trong đời thường có liên 
quan, ảnh hưởng trực tiếp tới đời sống người dân: những chỉ thị của Đảng, 
Chính phủ, tình trạng thiếu nước ở Hà Nội, vấn đề môi trường và ô nhiễm môi 
trường, vấn đề đê điều, vụ án Nguyễn Tùng Dương, chân dung cuộc đời người 
nữ anh hùng Nguyễn Thị Định và việc đưa những thong tin này với những lỹ 
lẽ mang tính thuyết phục một cách nhanh chóng nhất, trực tiếp, kịp thời nhất. 
Sự kế thừa ngôn ngữ điện ảnh của truyền hình là một tất yếu đã giúp cho 
truyền hình có một tầm ảnh hưởng vượt trội so với anh em của nó- báo in, báo 
phát thanh. Nhưng đó không phải là sự sao chép y nguyên bản gốc kể cả khi 
truyền hình có mối liên hệ mật thiết với điện ảnh chính luận (phim thời sự, tài 
liệu) về phương pháp và nội dung phản ánh (các bộ phim đầu tiên do anh em 
Luymiere thực hiện “Tàu vào ga”, “Bữa ăn sáng của em bé” mà trừ một và 
trường hợp ngoại lệ (chẳng hạn như phim “Người làm vườn nổi tiếng”), hầu hết 
các phim của Luymiere đều là phóng sự, tài liệu. 
Việc chỉ ra sự khác biệt giữa hình ảnh truyền hình và chính luận không 
có một mục đích nào ngoài việc tăng hiệu quả tác động thông tin, truyền cảm 
đối với khán giả truyền hình, bởi vì áp dụng tiến bộ thủ pháp điện ảnh nhiều 
khi không làm cho hình ảnh truyền hình thêm phần nghệ thuật mà ngược lại là 
khác. Hơn nữa sự khác biệt ấy một phần nào chỉ ra đặc trưng của kịch bản phân 
cảnh điện ảnh và kịch bản phân cảnh truyền hình. 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 87
Về đặc tính kỹ thuật của hình ảnh: Hình ảnh điện ảnh trên phim nhựa 
(sau khi quá trình xử lý kỹ thuật hoá chất) là những hình ảnh mang tính quang 
học thuần tuý và sự truyền đạt chất lượng cao độ trung thực và sắc nét gần 
giống như cuộc sống. 
Hình ảnh truyền hình chỉ là những hình ảnh được xử lý, tái tạo thông qua 
các tài liệu điện tử mà khả năng truyền đạt về độ sắc nét, trung thực về màu sắc 
còn kém so với điện ảnh. 
Chính vì lý do đó nên hình ảnh truyền hình kém rõ ràng trong những 
cảnh quay xa, những vật nhỏ khó nhận ra hoặc không tìm thấy được, nhất là 
những hình ảnh truyền hình lại được xem trong phạm vi “màn ảnh nhỏ gia 
đình”. Ngoài ra độ đậm nhạt, tương phản của truyền hình cũng còn kém xa so 
với điện ảnh. Muốn khắc phục điểm yếu đó truyền hình không còn cách khác 
phải sử dụng phương pháp phóng to lên như là một nghệ thuật quan trọng 
hướng người xem tới những điểm chủ yếu, hiểu được sự việc đang diễn ra. Bởi 
vậy, người ta quan niệm truyền hình là nghệ thuật cận cảnh. Khái niệm cận 
cảnh trong truyền hình nên được hiểu một cách linh hoạt theo kiểu “những hình 
ảnh phóng to” chứ không nhất quán là cận cảnh điện ảnh, những hình ảnh ở 
dưới vai người trở lên. 
Sự khác nhau về mục đích và yêu cầu: Một tác phẩm điện ảnh là một 
bộ phim kể bằng hình ảnh. Các cảnh, các trường đoạn không những phải được 
kết hợp logic, bám sát kịch bản phân cảnh mà còn phải thể hiện được tính nghệ 
thuật tới mức cao nhất bằng việc sử dụng các cách quay chủ quan, khách quan 
kết hợp với các xảo thuật trong điện ảnh. 
Trong phim “khi đàn sếu bay qua” (Đạo diễn M.Kola tazop) “Nhà quay 
phim tài năng Urusepxki đưa ra khuôn mặt của Xamolova lên màn ảnh với kích 
thước lớn nhất mà ống kính cho phép. Ông ghi lại được tất cả những thay đổi 
tinh tế nét mặt người nghệ sỹ. Có thể nói, từ khuôn mặt Xamolova, nhà quay 
phim đã sáng tác ra một bài thơ về sức diễn cảm” (1). Sức mạnh của nghệ thuật 
BÁO CHÍ TRUYỀN HÌNH www.svbaochi.net 
 88
điện ảnh chính là ở chỗ thể hiện sự vật một cách tinh tế nhất, biểu cảm nhất, 
chân thực nhất bằng hình ảnh. 
Đối với báo hình, tính thông tin, tính thời sự của hình ảnh được đặt ra rất 
cao so với yêu cầu thẩm mỹ của hình ảnh. Nừu như ở phim truyện, để có một 
bộ phim thì phải mất nhiều thời giờ dàn cảnh, bố trí đạo cụ, phục trang, hoá 
trang... Một cảnh quay được thực hiện nhiều lần để cho ra một thước phim nghệ 
thuật, tính thẩm mỹ cao trong từng khuôn hình, bố cục ảnh, ánh sáng, lý tưởng 
thì trong truyền hình, cụ thể là những thể loại báo chí phóng sự tin, giá trị thông 
tin, tầm quan trọng của sự kiện, vấn đề được ghi lại trong những thước phim 
thời sự đặt lên hàng đầu, sau đó mới đến tính thẩm mỹ. Hơn nữa thông tin báo 
chí là thông tin sự kiện hiện tượng nóng hổi xảy ra, nếu chỉ chăm làm sao đạt 
được tính thẩm mỹ, nghệ thuật thì sự kiện đó vụt trôi qua mất rồi. Nhiều khi 
những hình ảnh “nhấp nhổm” không nuột mà lại tăng tính thuyết phục của 
phóng sự lên, nhất là những thước phim chiến sự. Để thu hình kịp mà không bỏ 
lỡ diễn biến sự kiện, người quay phim ít có điều kiện bố cục, khuôn hình chuẩn, 
góc độ lý tưởng, ánh sáng hoàn hảo để tạo hình mà cố gắng ghi cho được không 
sót một chi tiết nhỏ nhặt nhưng quan trọng của sự vật đang diễn ra. Nhờ ghi lại 
được những hình ảnh có giá trị tư liệu như vậy nên có thể cung cấp chất liệu 
cho các bài bình luận hàng tuần, cho các phim tài liệu. 
Âm thanh: Nhờ có sự trợ giúp của âm thanh, hình ảnh trong chương 
trình truyền hình trở nên sống động như cuộc sống chứ không phải là những 
hình ảnh ghi chép khô khan không hiện thực. Âm thanh làm cho tính chân thực 
của truyền hình rõ nét hơn rất nhiều. Giới hạn phản ánh của báo hình chỉ dừng 
lại ở hiện thực cuộc sống chứ không nhào nặn, hư cấu chất liệu cuộc sống như 
trong phim truyện. Do vậy mục đích của truyền hình là ghi lại không chỉ hình 
ảnh mà còn hơi thở, động thái của cuộc sống trong thế giới hình ảnh và âm 
thanh biến động không ngừng của cuộc sống. 

File đính kèm:

  • pdfkich_ban_va_kich_ban_truyen_hinh.pdf
Ebook liên quan